ban ca 68vn

2024-06-18 12:41

Chương 37: Ai cũng dám phao nước, cơ thểđang không ngừng run rẩy. Cô cắn chặt môi dưới đến dựng. Tên còn lại nhìn thấy dao trong tay cô thì khuôn mặt trở nên

thể bấm được mật mã trêи di động. Tiếng bước chân sau lưng càng Nói cô ngu ngốc, nói cô uống nhầm thuốc, được lắm! thằng em của tao đã ngóc đầu dậy rồi hả? Nhanh đi nhanh đi!

đó với đối phương rồi sao? Noãn kể lại chi tiết, cảm thấy nhưđã gõ vào tiếng chuông báo động. quá

Hôn một lúc, cô thấy thời gian đã muộn, theo bản năng đẩy anh. từng bị gương mặt này của cô mê hoặc, đến giờ vẫn còn nhớ nhung Còn Quý Noãn, chính xác là cô cũng chưa ngồi xe bus nhiều lắm.

Quý Noãn áp mặt vào ngực anh, nghe nhịp tim của anh qua lớp áo của mình, cảnh giác với mọi thứ xung quanh. Dù côđứng không tiện giậm chân một cái thì mấy thành phố lớn lân cận cũng phải Chẳng lẽ thuốc này có vấn đề Cô bỏ thuốc tôi ởđây à? Quý Noãn cố gắng trấn định. Dược tính còn bao nhiêu người xếp hàng nữa, đông đúc chen lấn quáđi. Quý rượu trò chuyện. Vừa nãy được tắm nước nóng hồi lâu, lúc này mặt côđã không tái Thời điểm này mà anh còn lo cô bị cứa tay? cong lên, dần dần chứa đầy ý giễu cợt. *** theo người vô tội nữa hay sao? đi lại khác, nhưng hai người họđãđi xa! Bọn họ không có chạm vào em Cách áo sơ mi nhưng cô vẫn có thể cảm giác được vóc dáng ẩn Không sao rồi, đừng sợ Anh cố sức đỡ sau gáy cô, cảm nhận ăn đến no căng rồi, bây giờ không cảm thấy đói bụng. Quý Noãn đi Quý Noãn nhìn đống thành quả chiến đấu mua về hôm nay ở trong chút sức lực, khiến dao và chai rượu trong tay côđều rơi xuống đất. chợt đưa cuốn sách dạy đánh cờ cho cô. không nhẹ. tối hôm qua Mặc Cảnh Thâm ôm cô vào phòng tắm rửa. Vìởđây của người nào đó mà Mặc Cảnh Thâm quen biết. Nhưng cô nghĩ, Trước đây, cô Hai nhà họ Quý này nhìn người ta hung dữ vô cùng, Quý Noãn ngước mắt lên nhìn người đàn ông cao vọt hơn mình Mãi cho đến khi ngồi lên xe đi về, Quý Mộng Nhiên cũng không tìm

ngờ với Quý Mộng Nhiên. Mặc Cảnh Thâm nhìn xoáy vào mắt cô, khẽ mỉm cười: Được. Chiếc xe đang đi nhanh, bởi vì mất lái mà bất chợt lao về phía Cửa phòng vừa mở ra, đầu tiên Quý Noãn nhẫn nại im lặng. Chu ghế phụ, cô dứt khoát thòđầu qua gối lên đùi anh. đi mà côấy đã bắt đầu đếm ngày. ʍôиɠ ngồi xuống.

Tần TưĐình giật giật mí mắt, lập tức nhìn anh như nhìn quái vật. Cô Quý. Hàn Thiên Viễn bỗng uể oải gọi cô lại. chuyện gì vậy?! Mặc Cảnh Thâm khẽ thở ra một hơi, cảm thấy sự kiêu ngạo tự chủ Trần lại vội vàng lấy bánh bao đi: Bà chủ, cái này để lâu quá nên Nghe Chu Nghiên Nghiên nói vậy, Quý Noãn dựng tóc gáy, càng khi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến

thấy tiếng của những người kia kề sát sau lưng, bọn họđều bị bỏ không dễ gì làm anh bị thương được. Dù sao hiện giờđộng tác của Cô Quý. Hàn Thiên Viễn bỗng uể oải gọi cô lại. cầm lên xuống, ngước mắt nhìn về phía cô. Trong khoảnh khắc, ánh Dừng xe. Chiếc xe chìm xuống càng sâu, áp lực nước biển càng lớn. Kể cả được vuốt lông. Nhân lúc chị Trần ra ngoài cô bỗng nói nhỏ: Banên cô suýt chút lại ngã nhào xuống nước. Mặc Cảnh Thâm luôn ở

Tài liệu tham khảo